Khi hai đối tượng này gặp nhau chắc chắn sẽ có chuyện hay để cười ví như câu chuyện này chẳng hạn.
Một chuyện khác
Theo Mei Ying - dịch (danviet.vn)
Gà mái và chuyện ăn cơm trước kẻng
Tưởng hai chuyện này không liên quan tới nhau nhưng ngẫm nghĩ kỹ thì có đấy! Truyện tranh: Gà mái và chuyện ăn cơm trước kẻng sẽ mang lại tiếng cười cho mọi người.
Và câu chuyện tiếp theo...
Theo Mei Ying - dịch (danviet.vn)
Hỏi xoáy đáp... nhanh
* Loại súng nào có thể khiến người ta chạy dù người bắn không có ý định làm cho người khác bị thương?
- Súng hiệu lệnh dùng trong môn thi chạy.
* Làm việc gì mà nhắm một mắt mở một mắt thì tốt hơn?
- Bắn súng.
* Loại thuyền nào thiết kế không phải để đi dưới nước?
- Phi thuyền.
* Hai con cua đồng chạy thi. Con cua đỏ dài 10 cm chạy đua với con cua xanh dài 15cm. Con nào về đích trước?
- Con cua xanh, vì con cua đỏ đã bị luộc chín.
* Minh đã 6 tuổi rồi nhưng tại sao chỉ được tổ chức sinh nhật có 1 lần?
- Cậu ta sinh vào ngày 29/2.
* Bạn có thể kể ra 3 ngày liên tiếp mà không có tên là thứ hai, thứ ba, thứ tư, thứ năm, thứ sáu, thứ bảy, chủ nhật?
- Hôm qua, hôm nay và ngày mai.
* Buổi sáng khi thức dậy, ông Kiều đi đánh răng, nhưng tại sao cùng lúc đó lại có thể nghe thấy tiếng ông huýt sáo?
- Ông ta lấy răng giả ra để đánh
* Một hôm giáo sư Dương bỗng phát hiện ra rằng tuy có nhiều chủng loại hóa thạch nhưng khủng long chỉ có một loại, xin hỏi đó là chủng loại nào?
- Tuyệt chủng.
* Nếu chỉ có một que diêm, trong một ngày mùa đông giá rét, bạn bước vào căn phòng có một cây đèn, một bếp dầu, và một bếp củi, bạn sẽ thắp gì trước tiên?
- Que diêm.
* Có bao nhiêu chữ C trong câu sau đây: “Cơm, canh, cháo gì tớ cũng thích ăn!”
- Một chữ C (viết hoa).
* Khi Messi thực hiện quả đá phạt đền, anh ta sẽ sút vào đâu?
- Quả bóng.
* 2 con vịt đi trước 2 con vịt, 2 con vịt đi sau 2 con vịt, 2 con vịt đi giữa 2 con vịt. Hỏi có mấy con vịt?
- Bốn con.
* Khi nào 30 người đàn ông và 2 người đàn bà đánh nhau tán loạn?
Khi chơi cờ vua.
* Cái gì dài như trái chuối, cầm một lúc thì nó chảy nước ra?
- Que kem.
* Nắng ba năm ta chưa hề bỏ bạn, mưa một ngày bạn đã bỏ ta. Bạn là ai?
- Cái bóng.
* Nơi nào có đường xá, nhưng không có xe cộ; có nhà ở, nhưng không có người; có siêu thị, công ty nhưng không có hàng hóa... ???
- Ở bản đồ!
* Con gì mà khi nó chết đi sẽ làm cho con khác chết theo?
- Con tim.
* Nam luyện tập thể thao rất vất vả dưới trời nắng 38 độ C nhưng tại sao cậu ta không đổ mồ hôi?
- Nam đang tập bơi dưới nước.
* Núi nào trên thế giới nghe đến tên đã biết là bị chặt ra từng khúc?
- Núi Thái Sơn.
* Môn thể thao gì mà rất lạ, người nào càng thắng người đó càng thua?
- Môn đua xe đạp (“thắng” tiếng miền Nam nghĩa là phanh).
* Khi thức dậy vào buổi sáng việc đầu tiên của đa số mọi người là làm là gì?
- Mở mắt.
* Có một tàu điện đi về hướng nam. Gió hướng tây bắc. Vậy khói từ con tàu sẽ theo hướng nào?
- Tàu điện làm gì có khói.
* Đố các bạn nam giới, cơ quan quan trọng nhất của phụ nữ là gì?
- Hội liên hiệp Phụ nữ.
* Nhà leo núi nọ có thể leo lên bất kì đỉnh núi cao nào nhưng duy nhất một đỉnh không bao giờ chinh phục được. Đó là đỉnh nào?
- Đỉnh đầu anh ta.
* Bỏ ngoài nướng trong, ăn ngoài bỏ trong là gì?
- Bắp ngô.
- Súng hiệu lệnh dùng trong môn thi chạy.
* Làm việc gì mà nhắm một mắt mở một mắt thì tốt hơn?
- Bắn súng.
* Loại thuyền nào thiết kế không phải để đi dưới nước?
- Phi thuyền.
* Hai con cua đồng chạy thi. Con cua đỏ dài 10 cm chạy đua với con cua xanh dài 15cm. Con nào về đích trước?
- Con cua xanh, vì con cua đỏ đã bị luộc chín.
* Minh đã 6 tuổi rồi nhưng tại sao chỉ được tổ chức sinh nhật có 1 lần?
- Cậu ta sinh vào ngày 29/2.
* Bạn có thể kể ra 3 ngày liên tiếp mà không có tên là thứ hai, thứ ba, thứ tư, thứ năm, thứ sáu, thứ bảy, chủ nhật?
- Hôm qua, hôm nay và ngày mai.
* Buổi sáng khi thức dậy, ông Kiều đi đánh răng, nhưng tại sao cùng lúc đó lại có thể nghe thấy tiếng ông huýt sáo?
- Ông ta lấy răng giả ra để đánh
* Một hôm giáo sư Dương bỗng phát hiện ra rằng tuy có nhiều chủng loại hóa thạch nhưng khủng long chỉ có một loại, xin hỏi đó là chủng loại nào?
- Tuyệt chủng.
* Nếu chỉ có một que diêm, trong một ngày mùa đông giá rét, bạn bước vào căn phòng có một cây đèn, một bếp dầu, và một bếp củi, bạn sẽ thắp gì trước tiên?
- Que diêm.
* Có bao nhiêu chữ C trong câu sau đây: “Cơm, canh, cháo gì tớ cũng thích ăn!”
- Một chữ C (viết hoa).
* Khi Messi thực hiện quả đá phạt đền, anh ta sẽ sút vào đâu?
- Quả bóng.
* 2 con vịt đi trước 2 con vịt, 2 con vịt đi sau 2 con vịt, 2 con vịt đi giữa 2 con vịt. Hỏi có mấy con vịt?
- Bốn con.
* Khi nào 30 người đàn ông và 2 người đàn bà đánh nhau tán loạn?
Khi chơi cờ vua.
* Cái gì dài như trái chuối, cầm một lúc thì nó chảy nước ra?
- Que kem.
* Nắng ba năm ta chưa hề bỏ bạn, mưa một ngày bạn đã bỏ ta. Bạn là ai?
- Cái bóng.
* Nơi nào có đường xá, nhưng không có xe cộ; có nhà ở, nhưng không có người; có siêu thị, công ty nhưng không có hàng hóa... ???
- Ở bản đồ!
* Con gì mà khi nó chết đi sẽ làm cho con khác chết theo?
- Con tim.
* Nam luyện tập thể thao rất vất vả dưới trời nắng 38 độ C nhưng tại sao cậu ta không đổ mồ hôi?
- Nam đang tập bơi dưới nước.
* Núi nào trên thế giới nghe đến tên đã biết là bị chặt ra từng khúc?
- Núi Thái Sơn.
* Môn thể thao gì mà rất lạ, người nào càng thắng người đó càng thua?
- Môn đua xe đạp (“thắng” tiếng miền Nam nghĩa là phanh).
* Khi thức dậy vào buổi sáng việc đầu tiên của đa số mọi người là làm là gì?
- Mở mắt.
* Có một tàu điện đi về hướng nam. Gió hướng tây bắc. Vậy khói từ con tàu sẽ theo hướng nào?
- Tàu điện làm gì có khói.
* Đố các bạn nam giới, cơ quan quan trọng nhất của phụ nữ là gì?
- Hội liên hiệp Phụ nữ.
* Nhà leo núi nọ có thể leo lên bất kì đỉnh núi cao nào nhưng duy nhất một đỉnh không bao giờ chinh phục được. Đó là đỉnh nào?
- Đỉnh đầu anh ta.
* Bỏ ngoài nướng trong, ăn ngoài bỏ trong là gì?
- Bắp ngô.
Chinh phục bố vợ tương lai
Cái tên Mùi có nhiều ý nghĩa, không hiểu cha mẹ nàng lấy ý nghĩ gì để đặt tên cho con. Nàng cầm tinh có Dê chăng, hay là người nàng có một loại mùi lạ, hấp dẫn, cũng có thể chỉ là do vô tình...
Nhưng mà cưa thế nào bây giờ đây, chỉ cần nhìn thấy bản mặt tôi là nàng đã co chân phi guốc cao gót vào mặt rồi, nói chi tiếp cận tán tỉnh.
Một kế hoạch hoàn hảo được vạch ra. Đầu tiên là phải vô hiệu hóa con chó to đùng luôn nằm ngoài cổng nhà nàng cái đã. Sau khi đã quay chín miếng xương sườn, tôi hóa trang thành một thành bắt ếch, đeo giỏ, cầm thuổng tiến tới cổng nhà nàng.
Con chó thấy người lại liền xông ra, tôi nhanh trí quăng cho nó miếng xương sườn thơm lừng. Con chó lao ra ngoạm miếng xương một cách ngon lành. Con chó đã cho tôi tiến vào vườn nhà nàng một cách dễ dãi. Tôi giả vờ cúi tìm hang ếch. Nàng đã nhìn thấy tôi, và có vẻ thích thú với bộ dạng người bát ếch của tôi. Tôi nhìn lại nàng và thầm nghĩ: Em thân yêu ơi, thực ra là anh đang tìm cơ hội bắt em về làm vợ đấy...
Bố của nàng tiến ra vườn, đối diện với tôi. Ông nói nếu bắt được ếch thì phải cưa đôi đấy! Tôi sung sướng phát điên lên nhưng cố nén mình: Thưa bác vâng, cháu sẽ chia đôi cho bác, vườn nhà mình nhiều ếch lắm ạ!
Tôi gọi điện cho thằng đàn em chạy ra chợ mua 10 con ếch to nhất mang xuống bờ tre nhà nàng cho tôi liền. Trưa, tôi mở giỏ lấy ra 5 con ếch béo mầm trịnh trọng đưa cho bố của nàng:
- Dạ thưa bác, hôm nay cháu bắt được 10 con ếch trong vườn nhà bác, cháu xin gửi lại bác 5 con ạ.
Bố nàng vô cùng phấn khởi, mừng ra mặt. Ông không ngờ trong vườn nhà mình lại có nhiều ếch đến vậy. Nhân chuyện, tôi chém gió tiếp:
- Thưa bác, cháu là chuyên gia bắt ếch, được đào tạo từ bên Tây, trong trường đại học bắt ếch có tiếng tại Pháp. Với kiến thức của cháu thì mỗi ngày có thể bắt được ít nhất 10 con như hôm nay. Theo nhận định của cháu thì trong vườn nhà mình còn khoảng gần 2 vạn con ếch nữa đấy ạ. Ếch nhà mình là loại ếch đặc biệt, sống sâu dưới đất gần 1 mét nên chỉ có cháu mới phát hiện được. Đề nghị bác không cho bất cứ thằng nào vào vườn tìm ếch nữa, cháu sẽ ký với bác hợp đồng độc quyền...
Khỏi phải nói bố của nàng mừng tới cỡ nào. Ông sai cô con gái rượu tên Mùi hầu nước cho tôi uống, bổ cam cho tôi ăn. Trời ơi lần đầu trong đời tôi được chính nàng phục vụ tận tình, hai cái răng khểnh của nàng nhú ra mỗi khi cười đã khiến tôi chết ngất. Phải đầu tư để cưa đổ nàng mới thôi, không có việc gì khó.
Hôm sau tôi ra chợ mua hẳn 20 con ếch ngon nhất nhét vào giỏ và tiếp tục xuống vườn nhà nàng đào bới. Cả gia đình nàng đã pha nước chờ tôi từ rất sớm.
Nhận 10 con ếch theo hợp đồng, bố của nàng sướng như nhặt được vàng. Ếch bây giờ là món đặc sản rồi, người nghèo không có tiền ăn đâu.
Một hôm, sau khi nhận 15 con ếch béo mầm, chính bố nàng hỏi tôi:
- Này anh Tò ơi, anh có vợ chưa? Nếu chưa có thì tôi gả con Mùi cho đấy!
Tôi chính thức chết ngất ngay tại sân nhà nàng, mồm há hốc ra như thể bị tai biến. Tôi đưa cả giỏ ếch cho ông, vái:
- Dạ dạ, thưa bác, con yêu em Mùi từ lâu rồi ạ...
- Được thế thì tôi gả nó cho anh. Mỗi ngày anh cứ bắt về cho nó 10 con ếch là đủ rồi!
Tôi chẳng còn biết nói gì với bố vợ lúc này. Thực tình thì số tiền vay lãi cao đầu tư mua ếch để cưa en Mùi đã lân gần 30 triệu đồng rồi.
Nhưng mà cưa thế nào bây giờ đây, chỉ cần nhìn thấy bản mặt tôi là nàng đã co chân phi guốc cao gót vào mặt rồi, nói chi tiếp cận tán tỉnh.
Một kế hoạch hoàn hảo được vạch ra. Đầu tiên là phải vô hiệu hóa con chó to đùng luôn nằm ngoài cổng nhà nàng cái đã. Sau khi đã quay chín miếng xương sườn, tôi hóa trang thành một thành bắt ếch, đeo giỏ, cầm thuổng tiến tới cổng nhà nàng.
Con chó thấy người lại liền xông ra, tôi nhanh trí quăng cho nó miếng xương sườn thơm lừng. Con chó lao ra ngoạm miếng xương một cách ngon lành. Con chó đã cho tôi tiến vào vườn nhà nàng một cách dễ dãi. Tôi giả vờ cúi tìm hang ếch. Nàng đã nhìn thấy tôi, và có vẻ thích thú với bộ dạng người bát ếch của tôi. Tôi nhìn lại nàng và thầm nghĩ: Em thân yêu ơi, thực ra là anh đang tìm cơ hội bắt em về làm vợ đấy...
Bố của nàng tiến ra vườn, đối diện với tôi. Ông nói nếu bắt được ếch thì phải cưa đôi đấy! Tôi sung sướng phát điên lên nhưng cố nén mình: Thưa bác vâng, cháu sẽ chia đôi cho bác, vườn nhà mình nhiều ếch lắm ạ!
Tôi gọi điện cho thằng đàn em chạy ra chợ mua 10 con ếch to nhất mang xuống bờ tre nhà nàng cho tôi liền. Trưa, tôi mở giỏ lấy ra 5 con ếch béo mầm trịnh trọng đưa cho bố của nàng:
- Dạ thưa bác, hôm nay cháu bắt được 10 con ếch trong vườn nhà bác, cháu xin gửi lại bác 5 con ạ.
Bố nàng vô cùng phấn khởi, mừng ra mặt. Ông không ngờ trong vườn nhà mình lại có nhiều ếch đến vậy. Nhân chuyện, tôi chém gió tiếp:
- Thưa bác, cháu là chuyên gia bắt ếch, được đào tạo từ bên Tây, trong trường đại học bắt ếch có tiếng tại Pháp. Với kiến thức của cháu thì mỗi ngày có thể bắt được ít nhất 10 con như hôm nay. Theo nhận định của cháu thì trong vườn nhà mình còn khoảng gần 2 vạn con ếch nữa đấy ạ. Ếch nhà mình là loại ếch đặc biệt, sống sâu dưới đất gần 1 mét nên chỉ có cháu mới phát hiện được. Đề nghị bác không cho bất cứ thằng nào vào vườn tìm ếch nữa, cháu sẽ ký với bác hợp đồng độc quyền...
Khỏi phải nói bố của nàng mừng tới cỡ nào. Ông sai cô con gái rượu tên Mùi hầu nước cho tôi uống, bổ cam cho tôi ăn. Trời ơi lần đầu trong đời tôi được chính nàng phục vụ tận tình, hai cái răng khểnh của nàng nhú ra mỗi khi cười đã khiến tôi chết ngất. Phải đầu tư để cưa đổ nàng mới thôi, không có việc gì khó.
Hôm sau tôi ra chợ mua hẳn 20 con ếch ngon nhất nhét vào giỏ và tiếp tục xuống vườn nhà nàng đào bới. Cả gia đình nàng đã pha nước chờ tôi từ rất sớm.
Nhận 10 con ếch theo hợp đồng, bố của nàng sướng như nhặt được vàng. Ếch bây giờ là món đặc sản rồi, người nghèo không có tiền ăn đâu.
Một hôm, sau khi nhận 15 con ếch béo mầm, chính bố nàng hỏi tôi:
- Này anh Tò ơi, anh có vợ chưa? Nếu chưa có thì tôi gả con Mùi cho đấy!
Tôi chính thức chết ngất ngay tại sân nhà nàng, mồm há hốc ra như thể bị tai biến. Tôi đưa cả giỏ ếch cho ông, vái:
- Dạ dạ, thưa bác, con yêu em Mùi từ lâu rồi ạ...
- Được thế thì tôi gả nó cho anh. Mỗi ngày anh cứ bắt về cho nó 10 con ếch là đủ rồi!
Tôi chẳng còn biết nói gì với bố vợ lúc này. Thực tình thì số tiền vay lãi cao đầu tư mua ếch để cưa en Mùi đã lân gần 30 triệu đồng rồi.
Quần lại học đòi bắt chước áo
Tí là nhân viên mới của một công ty nhà nước nên suốt ngày cứ phải ngồi mốc mép ở phòng, chẳng dám lượn lờ như mấy “ma” cũ trong phòng. Tết thì đã cận kề, các anh chị em trong phòng cứ rộn ràng mua sắm, hạt dưa, hạt bí, mứt dừa, mứt sen,... nói chung là đủ cả.
Công việc giữa năm nên công việc không có gì đến hạn, đâm ra nhàn rỗi, vì vậy nhiều lúc Tí suýt ngủ gật trong giờ làm việc nhưng sợ bị soi nên Tí cũng chẳng dám tự nhiên. Vì thế Tí rất khâm phục các anh chị trong phòng, chẳng bao giờ thấy họ ngủ gật hoặc có biểu hiện buồn ngủ cả.
Và người mà Tí khâm phục nhất chính là sếp trưởng phòng, lúc nào Tí cũng thấy sếp tỉnh táo, chưa bao giờ thấy ngáp. Trưởng phòng của Tí thi thoảng lại thấy biến mất khỏi phòng mất cả buổi chiều. Nhiều hôm đã hết giờ làm cả tiếng mà Tí vẫn chưa thấy sếp quay lại, áo khoác thì vẫn vắt trên ghế bành. “Chắc anh ấy sẽ quay lại làm đêm ở công ty” - Tí thầm ngưỡng mộ sếp – “Người đâu mà tham công tiếc việc, giờ nhân viên nghỉ sếp vẫn miệt mài cày, thế mới là sếp chứ!”
Nhưng về sau Tí phát giác ra rằng, hóa ra không phải thế, sếp vắt áo khoác lên ghế chẳng qua chỉ để lòe mấy nhân viên yếu bóng vía và để đối phó với sếp tổng rằng là “tôi vừa ở đây, tôi sẽ quay lại sau ít phút”, nhưng thực chất sếp đã biến khỏi cơ quan từ đời tám hoánh nào rồi.
Vốn là người thông minh ham học hỏi nên Tí lập tức bắt chước ngay chiêu này của sếp, nhưng Tí nghĩ bụng: “Tuy mình bắt chước nhưng phải cần sáng tạo, không thể dập khuôn máy móc được...”.
Và ngay sau hôm đó, mỗi khi Tí trốn ra ngoài, mọi người trong phòng đều thấy trên ghế Tí vắt một cái... quần.
Công việc giữa năm nên công việc không có gì đến hạn, đâm ra nhàn rỗi, vì vậy nhiều lúc Tí suýt ngủ gật trong giờ làm việc nhưng sợ bị soi nên Tí cũng chẳng dám tự nhiên. Vì thế Tí rất khâm phục các anh chị trong phòng, chẳng bao giờ thấy họ ngủ gật hoặc có biểu hiện buồn ngủ cả.
Và người mà Tí khâm phục nhất chính là sếp trưởng phòng, lúc nào Tí cũng thấy sếp tỉnh táo, chưa bao giờ thấy ngáp. Trưởng phòng của Tí thi thoảng lại thấy biến mất khỏi phòng mất cả buổi chiều. Nhiều hôm đã hết giờ làm cả tiếng mà Tí vẫn chưa thấy sếp quay lại, áo khoác thì vẫn vắt trên ghế bành. “Chắc anh ấy sẽ quay lại làm đêm ở công ty” - Tí thầm ngưỡng mộ sếp – “Người đâu mà tham công tiếc việc, giờ nhân viên nghỉ sếp vẫn miệt mài cày, thế mới là sếp chứ!”
Nhưng về sau Tí phát giác ra rằng, hóa ra không phải thế, sếp vắt áo khoác lên ghế chẳng qua chỉ để lòe mấy nhân viên yếu bóng vía và để đối phó với sếp tổng rằng là “tôi vừa ở đây, tôi sẽ quay lại sau ít phút”, nhưng thực chất sếp đã biến khỏi cơ quan từ đời tám hoánh nào rồi.
Vốn là người thông minh ham học hỏi nên Tí lập tức bắt chước ngay chiêu này của sếp, nhưng Tí nghĩ bụng: “Tuy mình bắt chước nhưng phải cần sáng tạo, không thể dập khuôn máy móc được...”.
Và ngay sau hôm đó, mỗi khi Tí trốn ra ngoài, mọi người trong phòng đều thấy trên ghế Tí vắt một cái... quần.
Lão Đồng Nát và chuyện lô tô lô đề
Lão Đồng Nát nhận được điện thoại của vợ, giục lão về mà nhận tiền đền bù ruộng đất đợt hai.
Lão nghe xong mà thấy trống trải trong lòng. Thế là lão từ nay chính thức trở thành nông dân không ruộng đất. Đợt một, người ta lấy hết bờ xôi, ruộng mật của đồng quê lão vào quy hoạch. Mỗi nhà nhận một cục tiền đền bù tướng, đổi đời. Nhà thì tậu xe, sắm sanh đồ đạc, nhà thì làm được ngôi nhà mới... Làng quê lão thay đổi nếp sống hẳn. Người ta không còn phải ra đồng nữa, vì ruộng đất giờ chỉ còn đầu thừa đuôi thẹo, người ta trồng nhì nhằng rau, mầu cho đỡ phí thôi. Còn thì chủ yếu là ở nhà tiêu tiền, chợ búa qua ngày. Các quán hàng mát xa, karaoke, quán nhậu thi nhau mọc lên.
Lão thì sau khi xây xong được ngôi nhà khá đẹp, mở cho vợ cái cửa hàng tạp hóa, xong là lão lại lên thành phố làm nghề thu gom ve chai như cũ. Giờ thì những đầu thừa, đuôi thẹo vào quy hoạch nốt. Nhưng lần này giá có cao hơn đợt đầu, cao thì cũng còn được mấy nữa đâu. Lão thầm nghĩ mà cứ thấy lòng thấp thỏm, trống trải...
Làng lão lại vào cuộc chuyển mình mới. Nhiều nhà tiêu hết tiền đợt một lâu rồi, đang bí, giờ lại có cục tiền mới, bắt đầu hồi sinh. Lão được thằng cháu họ mời sang uống rượu nhân dịp nó khai trương dịch vụ mới. Lão làm cái phong bì, đút tờ năm trăm ngàn vào rồi đến nhà nó. Khách mời cũng vài mâm, chủ yếu là người thân quen, họ hàng cả. Lão tưởng thằng cháu khai trương dịch vụ gì, hóa ra nó mở dịch vụ ghi Lô đề.
Lão bảo nó :
- Chú khuyên anh nghĩ lại đi, làm nghề cờ bạc này không bền đâu, chả sớm thì muộn cũng tan cửa, nát nhà thôi.
- Chú không biết gì cả, cháu làm dịch vụ Lô tô cho nhà nước cơ mà.
- Anh bịp ai chứ bịp thế nào được chú, tay nào cũng nói ghi lô tô cho nhà nước, nhưng toàn "Ôm" hết, tham mà, thế rồi chết không kịp ngáp.
Thằng cháu lão bảo :
- Các cụ đã dạy rồi :"Thứ nhất thả cá, thứ nhì gá bạc". Cháu ghi đề thuê cho nhà nước, coi như là gá bạc, kiếm lắm, chú cứ đợi đấy mà xem. Còn chú, theo cháu nghĩ, chú không cần phải lên phố mới làm nghề đồng nát được, chú cứ về nhà mà mua cũng không hết hàng, đấy đợt này người ta thay xe,thay đài, thay ti vi... hàng loạt chú có biết không?
Lão Đồng Nát cười méo mó :
- Không ngờ anh bây giờ lại tỏ ra thạo đời hơn cả chú rồi.
- Hậu sinh khả úy mà lỵ.
Lão Đồng Nát lấy phong bì ra đưa cho thằng cháu, nói :
- Thôi thì trời không chịu đất, thì đất phải chịu trời vậy, chú có tý chút gửi anh lấy may.
- Cháu không nhận tiền cho của bất cứ ai, làm nghề này nó thế. Không nhỡ về sau nhiều người thua hết tiền, lại đến kể lể này nọ, ớn lắm. Tốt nhất là chú dùng số tiền này mua mở hàng cho cháu một số.
- Chú từ xưa đến nay không cờ bạc, đây là do anh mời mở hàng cho anh, nên chú sẽ mua. Chú khuyên anh không nên làm nghề này, anh thì cương quyết không nghe, vậy thì có hai con không. Chú mua con" không không" năm trăm ngàn! Nên nhớ là có câu: "Cờ bạc đãi tay mới" đấy nhé.
Hầu như mọi người có mặt lúc ấy đều theo Lão Đồng Nát mà mua con "00", vì ai cũng nghĩ cho tiền thì hắn không nhận, thôi thì mua đại đi, âu cũng là một cách cho.
Ngay tối hôm ấy, thằng cháu lão bỏ nhà đi biệt tích luôn. Khốn nạn cho nó, hôm ấy đề về "00" thật. Số tiền nó phải trả cho người ta gấp ba lần số tiền nó vừa nhận được do đền bù đất.
Lão Đồng Nát thở dài: Đúng là hậu sinh khả... ố!
Theo DanViet
Lão nghe xong mà thấy trống trải trong lòng. Thế là lão từ nay chính thức trở thành nông dân không ruộng đất. Đợt một, người ta lấy hết bờ xôi, ruộng mật của đồng quê lão vào quy hoạch. Mỗi nhà nhận một cục tiền đền bù tướng, đổi đời. Nhà thì tậu xe, sắm sanh đồ đạc, nhà thì làm được ngôi nhà mới... Làng quê lão thay đổi nếp sống hẳn. Người ta không còn phải ra đồng nữa, vì ruộng đất giờ chỉ còn đầu thừa đuôi thẹo, người ta trồng nhì nhằng rau, mầu cho đỡ phí thôi. Còn thì chủ yếu là ở nhà tiêu tiền, chợ búa qua ngày. Các quán hàng mát xa, karaoke, quán nhậu thi nhau mọc lên.
Lão thì sau khi xây xong được ngôi nhà khá đẹp, mở cho vợ cái cửa hàng tạp hóa, xong là lão lại lên thành phố làm nghề thu gom ve chai như cũ. Giờ thì những đầu thừa, đuôi thẹo vào quy hoạch nốt. Nhưng lần này giá có cao hơn đợt đầu, cao thì cũng còn được mấy nữa đâu. Lão thầm nghĩ mà cứ thấy lòng thấp thỏm, trống trải...
Làng lão lại vào cuộc chuyển mình mới. Nhiều nhà tiêu hết tiền đợt một lâu rồi, đang bí, giờ lại có cục tiền mới, bắt đầu hồi sinh. Lão được thằng cháu họ mời sang uống rượu nhân dịp nó khai trương dịch vụ mới. Lão làm cái phong bì, đút tờ năm trăm ngàn vào rồi đến nhà nó. Khách mời cũng vài mâm, chủ yếu là người thân quen, họ hàng cả. Lão tưởng thằng cháu khai trương dịch vụ gì, hóa ra nó mở dịch vụ ghi Lô đề.
Lão bảo nó :
- Chú khuyên anh nghĩ lại đi, làm nghề cờ bạc này không bền đâu, chả sớm thì muộn cũng tan cửa, nát nhà thôi.
- Chú không biết gì cả, cháu làm dịch vụ Lô tô cho nhà nước cơ mà.
- Anh bịp ai chứ bịp thế nào được chú, tay nào cũng nói ghi lô tô cho nhà nước, nhưng toàn "Ôm" hết, tham mà, thế rồi chết không kịp ngáp.
Thằng cháu lão bảo :
- Các cụ đã dạy rồi :"Thứ nhất thả cá, thứ nhì gá bạc". Cháu ghi đề thuê cho nhà nước, coi như là gá bạc, kiếm lắm, chú cứ đợi đấy mà xem. Còn chú, theo cháu nghĩ, chú không cần phải lên phố mới làm nghề đồng nát được, chú cứ về nhà mà mua cũng không hết hàng, đấy đợt này người ta thay xe,thay đài, thay ti vi... hàng loạt chú có biết không?
Lão Đồng Nát cười méo mó :
- Không ngờ anh bây giờ lại tỏ ra thạo đời hơn cả chú rồi.
- Hậu sinh khả úy mà lỵ.
Lão Đồng Nát lấy phong bì ra đưa cho thằng cháu, nói :
- Thôi thì trời không chịu đất, thì đất phải chịu trời vậy, chú có tý chút gửi anh lấy may.
- Cháu không nhận tiền cho của bất cứ ai, làm nghề này nó thế. Không nhỡ về sau nhiều người thua hết tiền, lại đến kể lể này nọ, ớn lắm. Tốt nhất là chú dùng số tiền này mua mở hàng cho cháu một số.
- Chú từ xưa đến nay không cờ bạc, đây là do anh mời mở hàng cho anh, nên chú sẽ mua. Chú khuyên anh không nên làm nghề này, anh thì cương quyết không nghe, vậy thì có hai con không. Chú mua con" không không" năm trăm ngàn! Nên nhớ là có câu: "Cờ bạc đãi tay mới" đấy nhé.
Hầu như mọi người có mặt lúc ấy đều theo Lão Đồng Nát mà mua con "00", vì ai cũng nghĩ cho tiền thì hắn không nhận, thôi thì mua đại đi, âu cũng là một cách cho.
Ngay tối hôm ấy, thằng cháu lão bỏ nhà đi biệt tích luôn. Khốn nạn cho nó, hôm ấy đề về "00" thật. Số tiền nó phải trả cho người ta gấp ba lần số tiền nó vừa nhận được do đền bù đất.
Lão Đồng Nát thở dài: Đúng là hậu sinh khả... ố!
Theo DanViet
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)