thumbnail

Người Huế “nói tiếng Pháp”

Hai chú Việt kiều từ Canada sang du lịch Việt Nam, họ đi bằng tầu hỏa.
Người Huế “nói tiếng Pháp”
Vào đến Nha Trang thì gặp một người Huế ở ga. Người Huế thấy hai chú Tây nói được bập bẹ tiếng Việt bèn hỏi thăm.
Nhưng hai chú mãi không hiểu, hình như người Huế kia nói tiếng Pháp bồi. Hai chú chỉ nghe loáng thoáng hình như là: “Ga- ni- la- ga- chi- ong?”.
Tra từ điển tiếng Pháp hồi lâu vẫn không đoán ra. Đang bí, chợt có chú taxi người Việt nói xen vào: “Ga này là ga Nha Trang”, rồi quay sang 2 chú Tây phân trần:
- Ông người Huế hỏi: “Ga- ni- la- ga- chi- ong?” có nghĩa là: “Ga này là ga gì hả ông?”

*
* *

Lộ trình
Anh chàng keo kiệt ngồi uống nước chè trên phố Đặng Dung, một tay đánh giầy đi qua mời.
- Đánh giầy bao nhiêu tiền?
- Dạ 3 nghìn.
- Thế đôi giầy của ta nhỏ hơn bình thường, lại ít chỗ lồi lõm, tốn ít xi hơn thì 2 nghìn có được không?
- Dạ vẫn 3 nghìn.
Anh chàng “kẹo kéo” giọng hơi cáu:
- Này, ta nói cho mà biết, đã vào WTO rồi, mọi thứ đều giảm giá hết. Hãy đưa cho ta bản “lộ trình giảm giá đánh giầy”, khi nào còn 500 đồng/1đôi ta sẽ đánh xi 2 đôi liền đấy, hiểu không?

*
* *

Khi vợ chồng mất ngủ
Một người lên thủ đô chơi nhà bạn, sau mấy năm gặp lại thấy bạn đã có 5 đứa con, một lũ lít nhít đói ăn quậy tưng bừng. Cảm thấy áy náy anh ta bèn hỏi bạn:
- Thời đại này ai sinh nhiều như cậu đâu? Phải biết kế hoạch hóa chứ?
- Vẫn biết thế, nhưng cậu thấy đấy, nhà tớ ngay cạnh đường tàu.
- Cạnh đường tàu thì liên quan quái gì đến chuyện này?
- Sao lại không? Cứ 4 rưỡi sáng là tàu nhanh Bắc Nam chạy qua đây đánh thức vợ chồng tớ dậy. Giờ đó thì quá sớm để dậy nhưng lại quá muộn để ngủ tiếp. Cho nên... khổ thế đấy!

*
* *

Sự ân hận muộn mằn
Một chú đi du lịch về mắt đỏ như mắt cá chày, đồng nghiệp hỏi thăm, chú kể:
- Khi đến khách sạn ấy, ngay đêm đầu tiên có một em ăn mặc kiểu con nhà nghèo gõ cửa phòng nói là sinh viên đi làm thêm hỏi có cần giúp đỡ gì không. Tớ đưa cô ấy vào phòng sau đó mời rượu và đồ nhắm hảo hạng, rồi... chuyện đó xảy ra. Sáng hôm sau tớ ân hận quá nên khóc mãi.
- Chuyện ấy đã xảy ra từ hôm đầu tiên, sao bây giờ mắt cậu vẫn đỏ vậy?
- Tại hôm nào tớ cũng gặp một em “sinh viên đi làm thêm”!!!

*
* *

*
* *

Subscribe by Email

Follow Updates Articles from This Blog via Email